Giới thiệu:
Trong hội nghị Đảng uỷ quân sự Trung Ương
mở rộng ( ngày 24/8/2004 ), có một báo cáo nhận
định về "các lực lượng thù địch".
Nay chúng tôi đăng tải tài liệu này để
độc giả có dịp tham khảo thêm.
Việt Nam - Đông Dương
Từ Nay Đến Đại Hội X
(Báo cáo tại
Hội nghị ĐUQSTW mở rộng, ngày 24/8/2004)
Với ưu thế vượt trội
về kinh tế và quân sự, Mỹ đẩy mạnh
triển khai chiến lược toàn cầu với mức
độ cực đoan hơn, hiểu nhiều hơn
nhằm nhanh chóng áp dặt sự lănh đạo độc
tôn, khẳng định vị trí siêu cường duy
nhất của Mỹ trên thế giới.
Cách mạng Việt Nam tiếp tục
đối mặt với 4 nguy cơ đă được
các Đại hội Đảng xác định. Với
mục tiêu xoá bỏ vai tṛ lănh đạo của ĐCS
Việt Nam chuyển hoá chế độ XHCN ở Việt
Nam, Mỹ gia tăng các hoạt động “diễn
biến hoà b́nh” bằng những âm mưu, thủ
đoạn ngày càng tinh vi, xảo quyệt, đặc
biệt là âm mưu chia rẽ nội bộ, sử dụng
lực lượng cấp tiến, phản động
trong và ngoài nước, đẩy mạnh hoạt
động thúc đẩy các diễn biến trong nội
bộ ta.
Dưới đây là một số t́nh h́nh
thế giới, khu vực và trong nước thời gian
qua, có tác động trực tiếp tới An ninh –
Quốc pḥng của Việt Nam . Dự báo một số âm mưu,
thủ đoạn chống phá của các thế lực thù
địch từ nay cho đến Đại hội 10.
I. - Âm Mưu Ư Đồ Của
Mỹ Đối Với Thế Giới Và Khu Vực
……………………………………………………………..…………………….
II. - Chiến Lược
Diễn Biến Hoà B́nh Của Mỹ Và Các Thế Lực
Thù Địch Đối Với Việt Nam Hiện Nay Và
Dự Báo Trong Thời Gian Tới.
……………………………………………………...…………………………….
III. - Các Thế Lực Thù
Địch Tăng Cường Sử Dụng Bọn
Cấp Tiến Phản Động Trong Và Ngoài Nước
Đánh Phá Đảng Và Quân Đội, Tập Trung Vào
Chống Phá Đại Hội 10:
Bọn phản động cấp tiến
trong và ngoài nước từ rất sớm, đă xác
định những chủ trương, biện pháp,
thủ đoạn xây dựng, củng cố tổ
chức và luận điệu tuyên truyền đề
tập trung chống phá quyết liệt Đại hội
ĐCS Việt Nam lần thứ 10.
1.
Hoạt động của bọn cấp tiến, phản
động trong nước.
a. Chủ trương.
* Ngày 22/2/2004, tại 62 Ngô Quyền – Hà
Nội đă diễn ra cuộc gặp mặt qua một số
nhân vật cấp tiến Hà Nội gồm Hoàng Minh Chính,
Hồng Hà, Thanh Giang, Hoàng Tiến … Cuộc gặp triển
khai một số công việc sử dụng từ nay
đến Đại hội Đảng X.
Mục tiêu cần đạt
được là phải làm cho Đảng Cộng sản
rối loạn, t́nh h́nh xă hội khủng hoảng
nhiều mặt, nhiều nơi mà Đảng không giải
quyết được, buộc Ban lănh đạo phải
phân hoá, đi đến tan ră hoặc tự tuyên bố
giải tán.
Phương châm hoạt động là không
bạo động, phát huy sức mạnh tổng hợp
của các lực lượng trong và ngoài nước.
Biện pháp: Tuyệt đối bí mật,
thận trọng, cảnh giác, không manh động, tránh đối
đầu với công an để bảo toàn lực
lượng trong thời gian từ nay cho đến
Đại hội Đảng X.
Tập trung vào việc soạn thảo tài
liệu có tính chất “văn kiện” gửi Đại
hội Đảng X.
* Ngày 7/7/2004 Hồng Hà nhận định:
“Đại hội X sẽ diễn ra rất gay gắt
quyết liệt. Đây sẽ là Đại hội
cuối cùng của ĐCS. Cần tích cực đấu
tranh trước mắt là giải quyết vấn
đề Phạm Quế Dương theo chiều
hướng thả bổng, giải quyết vấn
đề Lê Đức Anh rơ ràng, rành mạch, các tài
liệu viết xong phải chuyển đến tận các
“Đảng bộ địa phương”.
b. Mục tiêu.
* Đại hội Đảng X là cái
đích mà các hoạt động chống phá của lực
lượng cấp tiến đang hướng tới.
Chúng đều cho rằng sẽ “có những bước
đột phá tại Đại hội Đảng X”
hoặc “Đại hội Đảng X là Đại
hội cuối cùng của ĐCS Việt Nam”. Các
bước đi của chúng như sau:
Bước 1: Làm
xói ṃn và mất niềm tin của quần chúng nhân dân
đối với sự lănh đạo của
Đảng. Từ đó tạo sự đối lập
giữa Đảng và Nhân dân.
Bước 2: Làm suy yếu hệ thống lănh
đạo của ta bằng cách đẩy mâu thuẫn
nội bộ trong Bộ chính trị, Ban bí thư, BCH TW.
Bước 3: Vô hiệu hoá các cơ quan trọng
yếu của Đảng, quân đội và công an “làm “ù
tai”, “mờ mắt” của Đảng và Quân
đội” (nguyên văn lời Lê Hồng Hà).
Bước 4: Sử dụng sức ép từ sự
đấu tranh đ̣i dân chủ, chống tham nhũng,
chống Đảng độc tôn lănh đạo … của
các lực lượng trí thức, CCB, lăo thành cách mạng
kết hợp với sức ép ngoại giao từ bên ngoài
tạo những chuyển biến “quan trọng”
tại Đại hội Đảng X theo hướng có lợi
cho “phong trào dân chủ”.
* Chống phá về nội bộ, nhân
sự. Chúng viết bài xuyên tạc và bôi nhọ Chủ
tịch Hồ Chí Minh, các đồng chí lănh đạo
cấp cao của Đảng, Nhà nước và quân
đội qua các thời kỳ, khoét sâu vào những cái mà
chúng cho là mâu thuẫn, gây chia rẽ ngay trong bộ lănh
đạo cấp cao của Đảng. Nhà nước
từ đó tuyên truyền về sự mất đoàn kết,
bất ổn chính trị của ban lănh đạo và
chế độ, reo rắc sự nghi ngờ, từng
bước làm giảm ḷng tin của nhân dân vào sự lănh
đạo của Đảng và Nhà nước.
* Chống phá về tư tưởng lư
luận. Chúng tán phát rộng răi các tài liệu có nội dung
bôi nhọ, xuyên tạc lư luận Chủ nghĩa Mác – Lênin.
Tư tưởng Hồ Chí Minh, khuếch trương,
cổ suư cho CNTB, phủ nhận con đường CNXH
ở nước ta. Lực lượng cấp tiến cho
rằng: “CNXH không c̣n thuyết phục và khả thi
để nêu cao ngọn cờ lư tưởng Cộng
sản. Trong Đảng cộng sản Việt Nam bây
giờ có nhiều bế tắc, tư tưởng đóng
băng, lại lai căng, tham ô, tham nhũng, tiêu cực
từ chóp bu trở xuống”.
Ở góc độ chống phá khác, chúng cho
rằng : chế độ XHCN ở Việt Nam hiện nay
không phải là chế độ mà Bác Hồ đă chọn
lựa, mà thực ra chỉ là chế độ TBCN
hạng bét, lănh đạo th́ bao che cho nhau, gây bè, kéo cánh, gây
mất đoàn kết trong bộ bộ Đảng.
c. Thủ đoạn hoạt động
gần đây có một số điều chính.
Chống phá của bọn cấp tiến
ngày càng mang tính thống nhất cao hơn, qui mô rộng
hơn có bài bản và có kế hoạch thực hiện
cụ thể. Chúng chủ trương không đứng ra
thành lập “tổ chức”, “hội”,
đấu tranh mềm dẻo, lôi kéo, tập hợp lực
lượng. Thời gian qua, sự móc nối, liên hệ phối
hợp hoạt động chống phá của cấp
tiến mà miền Bắc - Trung – Nam giữa các nhóm cấp
tiến trong nước và phản động người
Việt Nam ngoài nước đă nâng lên một
bước. Đặc biệt, chúng gia tăng móc nối
với ĐSQ Mỹ tại Hà Nội và bắt đầu
có sự phối hợp giữa cấp tiến, cơ
hội chính trị với phản động tôn giáo.
Sự thống nhất trong mục tiêu, kế hoạch và
nội dung chống phá được thể hiện rơ
hơn.
Thứ nhất:
Chuyển từ “đấu tranh công khai” sang hoạt
động “ngầm” nhằm bảo toàn lực
lượng chờ đợi thời cơ, trong khi
đẩy mạnh viết bài, tuyên truyền mở
rộng đối tượng cảm hoá, giác ngộ
tư tưởng “dân chủ, đa nguyên” nhằm
chuyển hoá và lôi kéo các lực lượng khác tham gia” “
phong trào”.
Ngày 24/3/2004 Hồng Hà nói: “Chúng ta không
thể đấu tranh bằng phương pháp biểu
t́nh, như thế sẽ bị chính quyền đàn áp ngay.
Do vậy ta cần phải tăng cường viết bài
nhằm cảm hoá, giác ngộ quần chúng nhân dân
để thay đổi chế độ”.
Thứ hai:
Tập trung đấu tranh bảo vệ và đ̣i trả
tự do cho các nhân vật cấp tiến đang bị giam
giữ. Lưu ư nhất là Thanh Giang được giao
nhiệm vụ liên hệ với Đại sứ quán
Mỹ phối hợp đấu tranh, tạo áp lực
quốc tế với chính quyền Hà Nội. Mặt khác,
tiến hành thành lập “uỷ ban bảo vệ
Nguyễn Vũ B́nh” để gây áp lực với chính
quyền.
Thứ ba: Thu
thập thông tin và đẩy mạnh viết bài, phát tán các tài
liệu chống phá Đại hội Đảng X,
mục đích là từ nay đến Đại hội
Đảng X sẽ xoá bỏ vai tṛ lănh đạo của
Đảng Cộng sản Việt Nam. Trong đó, nội
dung chống phá chủ yếu là về đường
lối nhân sự như: Tuyên truyền, đả phá
đường lối, chủ trương chính sách
của Đảng, tố cáo cán bộ lănh đạo cao
cấp gây chia rẽ nội bộ đảng trước
Đại hội Đảng …
Thứ tư:
Lợi dụng, kích động hoặc “giả danh”
một số cán bộ lăo thành cách mạng để
viết cái gọi là “thư góp ư” gửi các cơ quan
chức năng của Đảng, Nhà nước và quân
đội. Tán phát, nhào nặn, lồng ghép tư
tưởng phản động trong các tài liệu, lấy
đó làm cơ sở, luận cứ để bảo
vệ cho những quan điểm sai trái của chúng sau
đó tuyên truyền rộng răi để tạo dư
luận.
d. Về xây dựng lực lượng.
Ngày 12/4/2004, lực lượng dân chủ
cấp tiến Hà Nội đă họp bàn đưa ra
phương pháp tập hợp lực lượng trong
thời gian tới như sau:
e. Luận điệu tuyên truyền.
Tuyên truyền xuyên tạc nhằm bôi
nhọ, hạ thấp uy tín lănh đạo của
Đảng, Chính phủ, lực lượng vũ trang
trước thềm đại hội X.
Tuyên truyền về thực trạng tham
nhũng trong đội ngũ cán bộ lănh đạo
cấp cao của Đảng, Nhà nước ta, lợi
dụng các vụ án tham nhũng được đăng
tải trên các phương tiện thông tin đại chúng
làm tư liệu để tuyên truyền.
Đáng chú ư là quan điểm của
Hồng Hà gộp tất cả tập thể Bộ chính
trị như nhau cùng là những người có chức
quyền nhưng lại sợ nhân dân, chỉ biết
đến danh vọng, tham ô, hối lộ … và cho rằng:
“bây giờ chúng nó đă an toạ nên chúng nó phải bảo
vệ nhau để cùng tồn tại … phải tăng
cường bịp, bịp rất mạnh …”. Về
vấn đề này, thủ đoạn của chúng, theo
như lời Hồng Hà là “đánh tỉa”: “đánh từng
người một, từng ngành một, từ cũ
đến mới, từ thấp đến cao … có ít
phải nói mạnh, chưa có phải t́m cho có mà đánh.
Tuyên truyền về t́nh trạng bè phái, mâu
thuẫn giữa các tướng lĩnh quân đội, trong
nội bộ lănh đạo Đảng và Nhà nước
ta.
Tuyên truyền chủ trương,
đường lối, chính sách của Đảng, Nhà
nước ta:
Xuyên tạc về con đường,
phương hướng phát triển của Việt Nam.
Xuyên tạc vê đường hướng
phát triển kinh tế của Việt Nam.
Phản ứng quyết liệt với
kết quả Hội nghị TW 9, Hội nghị TW10.
Vui mừng trước việc Hạ
viện Mỹ thông qua dự luật nhân quyền Việt
Nam 2004 ngày 10/6/2004. Ngày 27/7/2004, Hoàng Minh Chính nói: “Mỹ
sẽ chi cho các lực lượng đấu tranh cho dân
chủ ở Việt Nam 4 triệu USD. Tuy dự luận này
c̣n phải được Thượng viện Mỹ thông
qua, nhưng ta phải thấy đây là những dấu
hiệu đáng mừng đối với phong trào dân
chủ ở trong nước”.
* Tấn công quyết liệt vào chủ
nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, vai tṛ
lănh đạo của ĐCS phủ nhận chủ
nghĩa Mác – LêNin, con đường đi lên CHXN, phủ nhận
sự lănh đạo của ĐCS, tán dương
đề cao CNTB “tự do – dân chủ” kiểu Mỹ.
* Đáng chú ư trong số phản
động, cấp tiến trong nước, mà chúng tự
gọi nhau là “lực lượng dân chủ” đang
nổi lên Nguyễn Thanh Giang và Lê Hồng Hà được
đồng bọn ca tụng là “cao tay” hơn cả.
Hai nhân vật này đồng quan điểm với nhau,
trong đó Thanh Giang thường viết tài liệu công
khai, mang tính trí tuệ, đại diện cho giới trí
thức. C̣n Hồng Hà th́ tự xưng là “đại
diện cho cán bộ cách mạng lăo thành” thường
viết bài dấu tên nặc danh, chọc sâu vào nội
bộ Đảng, Quân đội và những vấn
đề mang tính luật pháp. Đáng chú ư là Thanh Giang thường
xuyên tiếp xúc, quan hệ với sứ quán Mỹ, với
phóng viên đài báo nước ngoài, chống đối công
khai và rất hung hăng. C̣n Lê Hồng Hà th́ thủ
đoạn hoạt động bí mật, khôn khéo và nguy
hiểm.
2.
Hoạt động của lực lượng phản
động Việt Nam lưu vong.
Đặc biệt, mối quan hệ trong
ngoài được tăng cường thường xuyên,
liên tục và phối hợp rất chặt chẽ, từ
những vấn đề chiến lược lâu dài,
đến những t́nh huóng, luận điệu “đấu
tranh” cụ thể,
a. Nổi lên trong thời gian qua là
“Đại hội lần 1 tập hợp dân chủ đa
nguyên” THDCĐN) tổ chức tại Ba lan từ 26 –
28/7/2004.
Nguyễn Gia Kiểng đứng đầu
tổ chức phản động này nói: “đây là
dịp để các thành viên tập hợp chứng
kiến tận mắt và tiếp xúc thực tiễn
với một xă hội vừa ra khỏi chế
độ cộng sản (Ba lan). từ đó, rút ra
những kinh nghiệm để áp dụng vào thực
tiễn Việt Nam”. Thời gian ba năm sắp tới
phải chăng rất quan trọng, v́ có thể có biến
chuyển quan trọng trong sự h́nh thành nền dân chủ
đa nguyên ở Việt Nam ? Tŕnh độ “sẵn sàng”
của tập hợp phải ra sao để kịp
ứng phó trên b́nh diện tổ chức và phát triển lực
lượng tập hợp ? trên b́nh diện khả năng
và phương tiện hành động ? trên b́nh diện
vận động đoàn ngũ và huy động quần
chúng, vận động quốc tế và tạo đà
tiến với áp lực cần thiết ?…
* Những
luận điệu tuyên truyền chống phá THDCĐN thông
qua đại hội. Nổi lên là những đánh giá, phát
biểu của Bùi Tín và Nguyễn Gia Kiểng. Khi nói về ĐCS Việt Nam, Bùi Tín cho
rằng: “hiện nay chúng ta đang đứng
trước một cái ngưỡng chỉ cần thay
đổi một lượng nhỏ trong xă hội có thể
làm thay đổi lớn về bản chất trong chế
độ. Chúng ta đang đứng trước một
vận mệnh rất quan trọng trong khi nội bộ
ĐCS có nhiều dấu hiệu rạn nứt …”.
Kiểng chủ trương: “… chiến lược
phải thay đổi, trước hết phải đánh
vào những giá trị căn bản của nền văn
hoá đă tạo ra thực trạng đáng buồn này.V́
thế, nên chúng ta cần có một cuộc đấu tranh
văn hoá”.
* Một số nhận xét xung quanh
đại hội toàn thế giới lần 1 của
THDCĐN
Đại hội có sự tham dự
của chính giới Ba Lan, kể cả các đảng phái
cầm quyền hay đối lập, tất cả
đều tỏ thái độ quan tâm đặc biệt
đến Đại hội. Cựu tổng thông Ba lan Lech
Walessa cũng gửi thư đến chúc mừng.
Đại hội và hẹn gặp các “nhân vật
đối lập Việt Nam”. Các cơ quan truyền
thông của Ba lan, cũng như các tổ chức “dân
chủ” “nhân quyền” ở Mỹ và Châu Âu, Úc
đều rất quan tâm đến đại hội nay.
b. Đặc biệt ngày 4/8/2004 trên
mạng internet bắt đầu xuất hiện lời “hiệu
triệu khẩn của Hội đồng Quân nhân Cách
mạng Việt Nam” kêu gọi lật đổ
Bộ chính trị ĐCS Việt Nam. Tài liệu này cũng
do chính THDCĐN soạn thảo và tán phát rộng răi trên các
phương tiện thông tin công cộng và gửi cho bọn
cấp tiến trong nội địa. “Thời cơ cho
vận mệnh và lịch sử tổ quốc Việt Nam xoay
vần đă điểm. chế độ độc tài,
độc quyền và tàn bạo. CNXH Việt Nam đang cáo chung.
Đây là thời điểm quan trọng và quyết
định sự sống c̣n của dân tộc Việt Nam.
tự do hay là chết. Toàn thể các chiến binh, quân nhân
Việt Nam của cả hai chế độ cũ,
mới hăy rũ bỏ quá khứ thù hận cùng đồng
tâm, đoàn kết lại đứng lên, vùng dậy
loại trừ toàn bộ Bộ chính trị ĐCS Việt
Nam. Nơi đó đă xảy ra tất cả các tội ác
với dân tộc. Tự do hay chờ chết lần ṃn
trong đói khát và sợ sệt. Nếu chúng ta khiếp
sợ th́ con cháu chúng ta sẽ mạt nhược
trước nạn nội xâm tàn bạo này”.
3.
Hoạt động của các thế lực thù
địch chống phá quân đội và trực tiếp
chống Tổng cục II ngày càng quyết liệt.
Với ư đồ làm suy yếu các công
cụ bảo vệ Đảng và chế độ XHCN
này, lực lượng phản động, cấp
thiến đang tăng cường chống phá quân
đội, mà tập trung trước hết là tổng
cục II. Bọn đầu sỏ đánh giá: “Một
trong những biện pháp để thúc đẩy các
hoạt động “dân chủ” “tự do” “chia rẽ, khoét
sâu mâu thuẫn nội bộ Đảng”, “chống tiêu
cực …” đó là phải t́m bằng chứng, tán phát tài
liệu tuyên truyền, bôi nhọ Tổng cục II, hạ
thấp uy tín của Tổng cục II với Đảng
và Nhà nước và gây mâu thuẫn ngay trong nội bộ
Tổng cục II”.
V́ vậy, trong suốt thời gian qua, bên
cạnh các hoạt động chống Đảng,
chống chế độ, lực lượng phản
động cấp tiến tập trung chĩa mũi
nhọn chống phá Tổng cục II một cách có hệ
thống, có tổ chức, thống nhất cả về
nội dung, phương thức và thời điểm
chống phá ở cả trong và ngoài nước với
mục đích hạ thấp uy tín của Tổng cục
II với Đảng, với quan đội tiến
tới làm suy yếu sức mạnh, “đánh sập”
Tổng cục II để chúng dễ bề chống phá
ngay từ trong nước ra đến ngoài nước.
3.1. Bọn cấp tiến phản
động trong nước tập trung viết bài
chống phá, xuyên tạc.
3.2. Hoạt động phối hợp
của bọn phản động ở ngoài nước.
Trong những hoạt
động chống phá có trọng điểm này, bọn
cấp tiến đă nhận được sự yểm
trợ, phối hợp của lực lượng phản
động người Việt Nam ở nước ngoài
và một số thế lực nước ngoài, trong đó
có các phương tiện thông tin đại chúng như
ERFA, BBC, RFI …
Trong đại hội toàn thế giới
của THDCĐN lần thứ nhất tại Ba lan ngày 28/7/2004,
lực lượng phản động cho rằng “đây
là thời cơ thuận lợi nhất, chín muồi
nhất” để chống phá Đảng, Nhà
nước, Quân đội. Ngày 27/7/2004 THDCĐN đă cho in
ấn và phân phát cho các thành viên tham gia đại hội
tại Ba lan thư của Trần Đại Sơn cùng
với bức thư của ông Nguyễn Nam Khánh đề
ngày 17.6.2004 như tài liệu chính thức của
đại hội. Trong đại hội, Bùi Tín nói: Tôi
thông báo với các bạn một tin: ở cung đ́nh Hà
Nội đang có cuộc đấu tranh lớn, sống
mái với Đại tướng Lê Đức Anh. Lê
Đức Anh đă dựng lên Tổng cục II năm 1995
… cách đây 1 tuần chúng tôi nhận được 1
văn kiện, văn kiện đó dài 13 trang do
Thượng tướng Nam Khánh kư tên … tố cáo Lê
Đức Anh là cai đồn điền cao su, khai man
để vào Đảng năm 1943, vào Đảng như
vậy là phạm pháp, nhưng Anh được Lê
Đức Thọ, Lê Duẩn che chở, nâng cao và đă ngoi
lên chức cao nhất … và bây giờ đă có chứng minh Lê
Đức Anh là tên cai đồn điền và có tội ác
với phu đồn điền, do đó nhân dịp
kỷ niệm chiến thắng Điện Biên, các
tướng của QĐNDVN đă kêu gọi, yêu cầu
khẩn thiết BCT, Ban kiểm tra Trung ương, Toà án
tối cao xét xử công khai vụ việc này.
Hiện nay, ban lănh đạo đang lúng túng
về các vấn đề kinh tế, chính trị,
ngoại giao th́ mắc phải vấn đề nan
giải này. Hơn một nửa số trong Bộ chính
trị muốn chỉ thị bóp nghẹt vụ này
giải quyết ở đằng sau hậu trường
v́ sợ làm rung động nhân dân trong nước và
thế giới, cho nên Lê Đức Anh đang khóc lóc
trước Bộ chính trị xin nhận hết tội
lỗi và xin không đưa ra công khai vụ này v́ ”không
những xấu cho tôi mà c̣n xấu cho cả Đảng ta”
… tất cả những cái tin đó có trong thư của
Thượng tướng Nam Khánh …” ( trích nguyên văn
từ băng ghi âm).
Trong thời gian tới lực lượng
cấp tiến, phản động sẽ tiếp tục
tăng cường các đ̣n đánh trực diện vào
quân đội và Tổng cục II. Bùi Tín nhận
định: “Sau loạt bài và thư của một
số tướng lĩnh, nhóm dân chủ đă có dự
kiến tung loạt thông tin ra trước TW 9 và rồi
TW10, nhưng v́ lư do nào đó mà không thực hiện
được, nghĩa là trượt thời
điểm. Nhưng dù thế nào th́ cũng xảy ra
nổ lớn, đó là điều cần thiết cho phong
trào dân chủ. Thời điểm ngoài này sẽ công bố
là khi ở trong nó công bố”.
3.3. Nhận định của t́nh báo và tài
phiệt Mỹ: giới truyền thông, t́nh ái và tài phiệt
Mỹ, phương Tây đă có đủ các tài liệu
nội bộ và thư góp ư, kiến nghị … gửi
BCHTƯ trong thời gian qua, và chúng đang đặc
biệt quan tâm nghe ngóng, thu thập thông tin, tài liệu và
phản ứng của dư luận về vấn
đề này, nhưng chúng chủ trương chưa
đưa tin.
Tóm lại:
* Các thế lực thù địch chống
phá chế độ XHCN ở Việt Nam và Đảng
Cộng sản Việt Nam thường xuyên, liên tục và
từ hàng chục năm nay. Chúng dựa trên chính sách cực
quyền của Mỹ, dựa trên yếu tố sức
mạnh kinh tế, quân sự, khoa học công nghệ đưa
vào quá tŕnh toàn cầu hoá và lợi dụng chính sách mở
cửa của ta để thâm nhập, móc nối, lôi kéo,
kích động phá hoại ngầm … Tuy nhiên, qua mấy
chục năm điên cuồng chống phá bằng thủ
đoạn, biện pháp chúng cũng đă không thể
đạt được mục đích chuyển hoá
chế độ, xoá bỏ ĐCS Việt Nam.
Đ̣n công kích nguy hiểm nhất và cũng
là đ̣n đánh cuối cùng mà chúng sử dụng ở Việt
Nam cũng chính là thủ đọan mà chúng đă sử
dụng thành công để xoá bỏ chế độ XHCN
ở Liên xô và Đông âu, đó là địch lợi
dụng t́nh h́nh có một số vấn đề xuất hiện
trong nội bộ Đảng để tuyên truyền, kích
động, gây mâu thuẫn nội bộ. Từ đó đi
đến chỗ tự tan ră. Xuất phát điểm
của chúng hiện nay như Liên xô trước đây, trước
hết là chúng nhằm vào quân đội, công an và các cơ
quan chuyên trách làm nhiệm vụ nắm địch là an
ninh, t́nh báo nhằm bịt tai, bịt mắt của
Đảng, gây mất ḷng tin vào Đảng, vào quân
đội, công an. Biện pháp của chúng là đánh tỉa
từng bộ phận một, và gây mâu thuẫn giữa các
bộ phận, lực lượng đó với nhau.
Điều mà kẻ địch đang
chờ đợi nhất, coi đó là điều kiện
tiên quyết cho thành công của chúng là ta tự làm mất
ổn định từ thanh trừng, tự “thanh toán”
lẫn nhau có như vậy chúng mới có cơ may thành công.
Như Nguyễn Gia Kiểng đă nói “khi trong phát tín
hiệu (tức là tín hiệu rối loạn) th́ bên ngoài ta
mới sẽ tuyên bố”.
Bọn cấp tiến, phản
động thời gian qua tích cực viết, phát tán tài
liệu dưới dạng “đơn kiến nghị”
“thư góp ư” … và chúng đặc biệt chú ư săn
lùng các đơn thư của các đồng chí lăo thành
cách mạng, các cuốn “Hồi kư chui”, các “tư
liệu lịch sử” trên cơ sở đó, chúng xuyên tạc,
bóp méo nhằm vào mục đích của chúng là chống phá,
nói xấu Đảng và quân đội, kích động gây
mâu thuẫn trong nội bộ ta.
Về đơn thư góp ư về những
bức xúc về t́nh h́nh đất nước, nội
bộ Đảng, t́nh trạng xă hội … cơ bản
xuất phát từ trách nhiệm đối với
Đảng, với đất nước của cán
bộ Đảng viên, quần chúng tốt – các cơ quan
chức năng của Đảng và Nhà nước cần
nghiêm túc xem xét. Tuy nhiên, nếu không quản lư và xử lư
vấn đề này theo đúng nguyên tắc - đặc
biệt là những thông tin sai lạc, xuất phát do
thiếu thông tin, hoặc xuất phát từ những
nhận xét, động cơ cá nhân th́ chắc chắn
sẽ bị địch lợi dụng vừa tuyên
truyền nói xấu Đảng, Nhà nước và lănh
đạo, vừa kích động gây mâu thuẫn nội
bộ, làm mất ḷng tin của nhân dân vào Đảng, gây
chia rẽ Đảng với quần chúng đặc
biệt là trong t́nh h́nh phức tạp, sự phổ
biến công nghệ thông tin rộng răi mang tính toàn cầu
hiện nay.
4. Dự
báo về hoạt động chống phá của lực
lượng cấp tiến thời gian tới:
Nh́n lại toàn bộ quá tŕnh chống phá
của lực lượng cấp tiến, phản
động nhằm vào Đảng, quân đội trong
thời gian qua có thể thấy: mục tiêu chống phá
Đảng, quân đội được lực
lượng này thực hiện xuyên suốt và nhất quán
từ trước tới nay với sự chỉ
đạo hỗ trợ của t́nh báo nước ngoài.
Thời gian tới, mức độ chống phá Đảng,
quân đội và Tổng cục II sẽ càng ngày càng
quyết liệt hơn – với mục tiêu là “dọn
đường” nhằm “chuẩn bị” cho Đại hội X.
4.1. Cuộc “đấu tranh” chống
chế độ XHCN, chống ĐCS Việt Nam và
QĐNDVN do các lực lượng thù địch, cấp
tiến, phản động, xét lại tiến hành rất
quyết liệt. Quan điểm, thái độ của
bọn chúng sẽ “cứng rắn” hơn, thủ
đoạn tinh vi, nham hiểm hơn, th́ chúng xác
định đây là cơ hội cuối cùng.
Xin nhấn mạnh một lần nữa
đánh giá của chúng, Hồng Hà nói: “Đại hội
X sẽ diễn ra rất gay go, quyết liệt. Đây
sẽ là Đại hội cuối cùng của ĐCS
cần tích cực đấu tranh … tài liệu viết xong
phải chuyển đến tận các “đảng bộ
địa phương”.
4.2. Tiếp tục “đấu tranh” bảo
vệ, thanh minh đ̣i thả tự do cho các phần từ
cơ hội chính trị bị giam giữ và thổi
phồng kết quả đấu tranh – mà tự cho là thành
công như vụ Phạm Quế Dương, Trần Khuê.
Trong thời gian trước mắt theo
nhận định của Hoàng Minh Chính “sau khi
đấu tranh thắng lợi trong các phiên toà xét xử
vụ án Trần Khuê và Phạm Quế Dương, lực
lượng dân chủ cấp tiến cần phải
tạm ngừng hoạt động một thời gian,
nhằm đối phó với sự kiểm soát của công
an, nhất là trong đợt ra quân, cao điểm truy t́m tài
liệu “thư gửi BCT của Thượng
tướng NNK”. Tuy nhiên, hoạt động đấu
tranh đ̣i tự do cho các nhân vật c̣n đang bị giam
giữ sẽ được lực lượng cấp
tiếp tiếp tục đẩy lên theo như ư
đồ của Hồng Hà đặt ra là: coi như
vụ Quế Dương đă xong ta phải nhân cơ
hội này tiếp tục đấu tranh đ̣i chính
quyền phải trả tự do cho Nguyễn Khắc Toàn,
Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ B́nh.
4.3. Đẩy
mạnh móc nối trong – ngoài.
Hoạt
động móc nối giữa các nhân vật dân chủ
cấp tiến trong nước được thực hiện
vưói mật độ dầy hơn, thông qua các
chuyến đi của một loạt các nhân vật
chủ chốt: Hà Sỹ Phu ra Hà Nội (12/2003), Nguyễn
Thanh Giang vào miền Nam (3/4/2004), Bùi Minh Quốc ra Hà Nội
(4/5/2004), Thanh Giang xuống Hải Pḥng (5/2/2004), Mạnh Sơn
vào miền Nam (6/2004) … sự phối hợp đấu
tranh “trong – ngoài” đang được đẩy lên
một mức độ cao hơn, thể hiện ở
hai khía cạnh: một là sự gia tăng móc nối liên
hệ giữa Nguyễn Thanh Giang và ĐSQ Mỹ, hai là
giữa Hoàng Minh Chính và lực lượng phản
động người Việt Nam lưu vong (chủ
yếu tại Pháp). Các thông tin thu thập được
cho thấy hoạt động móc nối giữa Mỹ và
các phần tử cấp tiến (thông qua Thanh Giang) tập
trung mạnh nhất về vấn đề dân chủ,
nhân quyền (đặc biệt là khoảng thời gian
trước khi Hạ viện Mỹ thông qua dự luận
nhân quyền Việt Nam 2004 và Phạm Quế Dương
bị xét xử).
Nhiều
dấu hiệu cho thấy các hoạt động của
các nhân vật cấp tiến thời gian qua đă nhận
được sự chỉ đạo của CIA hoặc
ĐSQ Mỹ (ví dụ thông qua Thanh Giang và một số nhân
vật khác hiện vẫn c̣n nằm trong bóng tối). Hoạt
động của chúng đă “ch́m” đi nhưng “tính
hiệu quả” lại tăng lên, mật độ
tiếp xúc giữa Thanh Giang và ĐSQ Mỹ dầy lên
nhất là vào thời điểm Phạm Quế
Dương chuẩn bị được đưa ra xét
xử, hoạt động của chúng được
nguỵ trang rất kỹ lưỡng, hoạt
động chống phá của chúng mang tính tổ chức
chặt chẽ, phối hợp nhịp nhàng, mang tính
mục đích cao, có bước đi rơ ràng (đầy uy
tín của một số cán bộ lăo thành cách mạng lên cao
sau đó sử dụng chính họ để “đánh”
vào nội bộ Đảng, nội bộ quân đội”.
Mỹ đánh giá việc lật đổ chế
độ hiện nay ở Việt Nam sẽ chưa
thể tiến hành chừng nào Mỹ chưa xây dựng
được ở Việt Nam cái gọi là “lực
lượng đối lập” thân Mỹ và một
Gdorbachov” của Việt Nam. Những động thái
điều chỉnh trong phương hướng, cách
thức hoạt động của lực lượng
cấp tiến trong thời gian gần đây, cùng với những
mối quan hệ, móc nối giữa ĐSQ Mỹ và
lực lượng cấp tiến mà trung tâm là Nguyễn
Thanh Giang, có thể nhận định:Mỹ sử
dụng lực lượng dân chủ cấp tiến
như một con bài để truyền bá tư
tưởng “dân chủ” “đa nguyên” và xă hội
Việt Nam từng bước “chuyển hoá giác ngộ”
để lôi kéo các tầng lớp nhân dân đi theo cái
gọi là “phong trào dân chủ” ở Việt Nam. Khi CIA
t́m được “ngọn cờ” chính trị tại
Việt Nam, th́ đây sẽ là ṇng cốt để chúng xây
dựng “lực lượng đối lập”
phục vụ ư đồ của Mỹ – và thời
điểm đó chính là lúc bùng nổ đồng loạt
các hoạt động gây rố loạn khủng hoảng
toàn diện – với mưu đồ xoá bó ĐCS và chế
độ XHCN ở Việt Nam.
4.4.
Phương thức và hoạt động của lực
lượng cấp tiến, phản động đa dạng,
linh hoạt hơn, thay đổi rất nhanh để
theo kịp t́nh h́nh, tính chất và hậu quả
do chúng gây ra sẽ nghiêm trọng hơn.
Năm 2003 hoạt
động chống phá của lực lượng cấp
tiến hầu như “co lại: và cầm chừng
để nghe ngóng sau khi Nguyễn Vũ B́nh, Phạm
Quế Dương, Trần Khuê bị bắt. Có thể nói, “Phong trào dân chủ” đă
bị những đ̣n đánh và bị thiệt hại
nặng nề. Tuy nhiên, sang năm
2004 hoạt động của lực lượng này gia
tăng trở lại, có thời cơ được
dấy lên cao (khi xét xử Nguyễn Vũ B́nh, Phạm
Quế Dương, Trần Khuê) chúng điều chỉnh
cách thức, thủ đoạn chống phá. Từ chỗ
công khai đấu tranh đối lập các “tổ
chức dân chủ”, “hội chống tham nhũng”,
trước đây, nay chuyển thành các hoạt
động “ngầm” với các h́nh thức “đấu
tranh” mềm dẻo, linh hoạt, không đấu lộ
diện mà “núp bóng” và lợi dụng, kích động
các lực lượng khác (thân nhân của những tên
bị bắt giam, CCB lăo thành cách mạng) đứng ra
đấu tranh, không sử dụng phương pháp
biểu t́nh, lật đổ mà núp dưới các “phong
trào chung chung” để giành, tăng cường
viết bài và lôi kéo lực lượng CCB, lăo thành cách
mạng … củng cố tán phát, phổ biến nhằm “cảm
hoá, giác ngộ” quần chúng nhân dân để đấu
tranh thay đổi chế độ, đặc biệt là
phải làm cho ĐCS “tự diễn biến”.
Bọn cấp
tiến tiếp tục củng cố và xây dựng lực
lượng, kể cả lôi kéo các nhân vật đ̣i
được thả tự do.
Đây
là vấn đề được các nhân vật cấp
tiến rất chú trọng trong giai đoạn từ nay sau. Điều này
thể hiện rất rơ trong chủ trương xây
dựng cho được “ngọn cờ” ngay trong
nội bộ Đảng, Nhà nước là những
người có nhiều công lao, có uy tín cao, có quan
điểm “dân chủ” đồng thời phải
xây dựng sâu rộng “phong trào dân chủ ở cơ
sở dần dần đi vào hoạt động ổn
định mang tính tổ chức, tăng cường
sự chỉ đạo, kiểm tra giám sát, không
được manh động, hời hợt) cũng
như hoạt động cụ thể của chúng. Bởi
thực chất lực lượng của chúng trong thời
gian qua không phát triển được là bao, số
lượng không nhiều, thực sự giảm đi do
một số nhân vật “có máu mặt” bị bắt
giữ hơn nữa những tên cộm cán của phong trào”
Hoàng Minh Chính, Hồng Hà, Thanh Giang .. đều
đă già và có những bất đồng. Nhận
thấy thế và lực chưa cho phép h́nh thành tổ
chức đối lập với ĐCS nên chúng vẫn
đang phải t́m thế hơn pháp để đấu
tranh, lôi kéo thêm lực lượng. Có
nhiều dấu hiệu cho thấy cấp tiến ở
Hải Pḥng, thành phố Hồ Chí Minh đă và đang tích
cực triển khai chủ trương này.
4.6. Vấn
đề đoàn két trong nội bộ bọn cấp
tiến, phản động được chúng khắc
phục để “kết hợp đấu tranh”.
Bọn
cấp tiến phản động xét lại, cơ
hội chính trị và bất măn sẽ dàn xếp các mâu
thuẫn nội bộ, kết hợp với nhau
đấu tranh và mở rộng liên kết với phản
động ở nước ngoài với các thế lực
thù địch. Năm 2003 mâu thuẫn trong
các nhóm cấp tiến diễn ra rất gay gắt,
đặc biệt là giữa Thanh Giang và Hoàng Minh Chính.
Đây không phải là mâu thuẫn về đường
lối bởi hai nhân vật này vẫn thống nhất
mục đích đấu tranh là lên án Đảng, chống
đối Nhà nước, Vấn đề là ở tính
đố kỵ và sự bất đồng trong việc
xác định biện pháp, cách thức đấu tranh
của “phong trào dân chủ”. Đến
nay, mâu thuẫn từng bước được hoà
giải mặc dù chưa được giải quyết triệt
để. Dưới tác động của Hồng
Hà, Bùi Minh Quốc, Hoàng Minh Chính và Thanh GIang đă
đồng ư gác lại mâu thuẫn hoăn để tập
trung cho đấu tranh chung của “phong trào”, nhất
là trong bảo vệ Phạm Quế Dương. hơn
nữa, các cuộc gặp gỡ, tiếp xúc của các nhân
vật thuộc nhóm “dân chủ” như Thanh Giang,
Hồng Hà, Sơn Tùng với các nhân vật cốt cán trong
lực lượng cấp tiến có thể thấy,
gần đây các nhân vật “trung tâm” t́m
được tiếng nói chung trong nhận định, đánh
giá t́nh h́nh và chủ trương hoạt động
chống phá dưới chiêu bài dân chủ, nhân quyền, tham
nhũng.
4.7. Quyết tâm
“lật án” tất cả các sự
kiện trong Đảng từ sau năm 1954 đến nay
như: “Nhân văn giai phẩm”. “Vụ án chống
Đảng”, cải cách ruộng đất, các chính sách
của Đảng và Nhà nước sau 1975..
Gần
đây xuất hiện một số tác phẩm văn
học phát tán có chú ư với nội dung lật án, phủ
nhận công lao của Đảng trong
lănh đạo cách mạng Việt
Như vậy các
thế lực thù địch sẽ tập trung lực
lượng, khả năng, kết hợp trong – ngoài
để chống phá Đảng, Nhà nước và quân
đội một cách mạnh mẽ, quyết liệt vào thời
điểm chuẩn bị Đại hội X nửa
cuối năm 2005.
5. Một số nhận xét, kiến
nghị.
5.1. Đây không
phải là lần đầu tiên các thế lực thù
địch tấn công vào Đảng, Nhà nước và quân
đội mạnh như hiện nay. Những
hoạt động này diễn ra thường xuyên liên
tục từ hàng chục năm nay. Đặc
biệt cao trào chống phá thường rộ lên trước
mỗi kỳ chuẩn bị đại hội
Đảng. Từ đại hội V đến nay,
Đảng ta luôn tỉnh táo, sáng suốt vô hiệu hoá âm
mưu và thủ đoạn chống phá của c ác thế
lực thù địch và thực hiện thành công
đại hội, đưa đất nước
đổi mới, vững vàng đi lên theo định hướng
XHCN.
Hiện nay, trong
giai đoạn chuẩn bị đại hội X
địch tổ chức chiến dịch chống phá
sớm hơn so với mọi lần, với sự
ủng hộ mạnh hơn của Mỹ và các thế
lực thù địch bên ngoài, có sự phối hợp bài
bản hơn, chặt chẽ hơn giữa lực
lượng trong và ngoài nước. Địch
chủ trương đi vào nội bộ và t́m các vấn
đề nội bộ để làm xuất phát
điểm cho chiến dịch chống phá Đảng, Nhà
nước và quân đội.
5.2. Về
tương quan lực lượng ta - địch các
thế lực thù địch tích cực sử dụng
hơn t́nh báo gián điệp, các phẩn tử phản
động, cấp tiến, xét lại chống Đảng,
bất măn … trong và ngoài nước chống phá trên c ác
vấn đề lớn như Tây nguyên, tôn giáo, nhân
quyền…và kích động chống phá nội bộ ta. Song
các phần tử nguy hiểm này cũng chỉ là một
số tên nhất định, chúng chưa có quần chúng,
chưa có lực lượng. Con số không đến 100
tên. Nhưng nhờ công nghệ thông tin chúng có thể mở
các chiến dịch tuyên truyền, kích động rầm
rộ, thổi phồng về qui mô, tính chất và lực
lượng, làm cho nhiều người nghĩ rằng
chúng quá mạnh. Thực chất không phải
như vậy.
Với lực
lượng ấy địch chờ cái ǵ ?
chúng không thể mơ tưởng tới một cuộc “cách
mạng” lật đổ chế độ, Bởi
vậy chúng rất mong chờ sự xuất hiện
những mâu thuẫn nội bộ và sai lầm trong
giải quyết các vấn đề nội bộ. Bùi Tín cũng như Nguyễn Gia Kiểng nói, cái
điều chúng mong chờ nhất là kích động
được sự rối loạn nội bộ, thanh
trùng lẫn nhau, đó chính là thời cơ. Bài học
Liên xô cho thấy rằng, với một nhóm rất nhỏ
các phần tử cấp tiến phản động và xét
lại trong ĐCS Liên xô, rất nhỏ, có thể
đếm chỉ được vài chục người,
nhưng mà chúng ta đă xoá bỏ được Liên xô. Chính là từ vấn đề trong nội bộ.
5.3. Về phía ta,
trong những năm qua đất nước có sự
tăng trưởng mạnh mẽ, thế và lực trên
trường quốc tế ngày càng được
khẳng định. Kinh tế, văn hoá xă hội phát
triển, đặc biệt là nền tảng chính trị
của ta cơ bản được giữ vững qua
những thăng trầm, những biến cố những
phức tạp của t́nh h́nh. Đảng ta
là một Đảng mạnh, thống nhất ư chí và hành
động, đặc biệt có lực lượng
vũ trang trung thành tuyệt đối, luôn sẵn sàng
bảo vệ đảng, bảo vệ chế độ
XHCN và Nhân dân. Bởi vậy, tương quan lực
lượng ta - địch thực sự là một
trời, một vực.
Chính v́ vậy,
để bảo vệ Đảng, bảo vệ chế
độ, bảo vệ Tổ quốc và nhân dân chuẩn bị
tốt cho Đại hội Đảng lần thứ X,
nếu chúng ta giữ vững ổn định nội
bộ, không để các thế lực thù địch kích
động, gây chia rẽ nội bộ, đặc
biệt trong quá tŕnh Đại hội X, giữ vững
nguyên tắc tập trung dân chủ, đặc biệt là
tuyệt đối không để các thế lực bên
ngoài (địch, cấp tiến, xét lại, bất măn,
những người không hiểu t́nh h́nh …) chi phối
hoặc ngầm tác động.
Đảng, Nhà
nước nắm chắc lực lượng quốc
pḥng – An ninh, quản lư chặt chẽ
t́nh h́nh mọi mặt, nắm chắc t́nh h́nh trong và ngoài
nước để chủ động đối phó
sớm với những biến động. Có các biện
pháp phù hợp vừa khẩn trương vừa có tính dài
hạn để cơ bản giải quyết các
điểm nóng như Tây Nguyên, Tây Nam Bộ, Tây Bắc. Giải
quyết tốt mối quan hệ quốc tế theo 2
trục cơ bản là Việt Nam – Lào – Campuchia là quan hệ
gắn bó, sống chết có nhau, và trục quan hệ
Mỹ – Việt – Trung. Giữ vững ổn định
đời sống nhân dân, phát triển kinh tế xă hội./.
Bộ Quốc Pḥng